Rơi nghiêng,
chiếc lá rơi nghiêng
Đánh võng rơi trước thềm.
Lá khô, một màu lá khô
Vương vãi điểm mặt hồ.
Người Thiền…
hồn nghiêng như lá,
Sở cầu Thiền tu tập hóa không.
Máu nào còn thấm châu thân ?
Hồng trần túc quả đồng cân nghiệp đời…
Bến giác nào chân mỏi
Suối pháp tạm giả trôi.
Lá nào đâu xác lá ?
Rụng rời để sinh sôi.
Tánh Không – xác lá chạm hồn.
Hóa cát bụi phù vân,
Lửa lòng nhẹ tựa mấy bông,
Soi đáy nước gương trong.
Buông xả…
Lá khô không còn màu lá,
Rơi nghiêng cũng chẳng rơi nghiêng…
Ngoài hiên, mấy lá ngoài hiên ?
Sao còn tham đạt chữ Thiền trống không…
/ – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
Tuy Hòa, 05 – 01 – 2012